Bootstrap

TRẢ LẠI ĐỨC CHÚA TRỜI NHỮNG ĐIỀU THUỘC VỀ NGÀI (LU 20:20-26)

Bible Commentary / Produced by TOW Project and Partners

Sau khi Chúa Giê-xu tiến vào thành Giê-ru-sa-lem và được chào đón như một vị vua, phân đoạn Kinh Thánh trong sách Lu-ca đề cập lời dạy của Chúa Giêxu về việc nộp thuế thường bị hiểu sai theo ý nghĩa tách rời thế giới công việc khỏi nước Trời. Các thầy dạy luật và những thầy tế lễ thượng phẩm cố gắng để “bắt bẻ Ngài trong lời nói để nộp Ngài cho nhà cầm quyền và tòa tổng đốc” (Lu 20:20). Họ hỏi Chúa Giê-xu việc đóng thuế cho Sê-sa có đúng không. Để trả lời Chúa Giê-xu bảo họ cho Ngài xem một đồng tiền, ngay lập tức họ đưa cho Ngài một đơ-ni-ê. Chúa Giê-xu hỏi trên đồng tiền là hình của ai; họ trả lời “của Sê-sa”. Chúa Giê-xu phán: “Thế thì, hãy trả cho Sê-sa những gì của Sê-sa; hãy trả cho Đức Chúa Trời những gì của Đức Chúa Trời” (Lu 20:25).

Câu trả lời này đôi khi được diễn giải như là sự tách biệt giữa đời sống thuộc thể với đời sống thuộc linh, giữa chính trị với tôn giáo và chuyện đời với chuyện đạo. Trong Hội Thánh, được hiểu là lĩnh vực thuộc linh thì chúng ta phải thật thà, rộng rãi, và chăm lo cho lợi ích của anh chị em chúng ta. Trong công việc, được hiểu là lĩnh vực thuộc thể, thuộc về Sê-sa thì chúng ta phải khôn khéo với sự thật, phải lo lắng về tiền bạc và ưu tiên cho bản thân. Nhưng cách giải thích này hiểu sai câu trả lời đầy châm biếm của Chúa Giê-xu. Khi Ngài nói “hãy trả cho Sê-sa những gì của Sê-sa”, Chúa Giê-xu không hề có ý tách biệt giữa thuộc thể và thuộc linh. Tiền đề cho rằng thế giới của Sê-sa và thế giới của Đức Chúa Trời không có điểm chung hoàn toàn trái ngược với những điều Chúa Giê-xu giảng dạy xuyên suốt sách Tin Lành Lu-ca. Điều gì thuộc về Chúa? Tất cả mọi thứ! Khi Chúa Giêxu đến trần gian trong vai trò là vị vua, Đức Chúa Trời công bố rằng tất cả thế giới là của Ngài. Bất cứ điều gì của Sê-sa đều thuộc về Đức Chúa Trời. Tất cả mọi thứ như: thuế, chính quyền, sản xuất, phân phối, và các công việc khác đều là những lĩnh vực mà vương quốc của Đức Chúa Trời tiến vào. Cơ Đốc Nhân được kêu gọi để gắn kết với thế giới, công việc, chứ không xa lánh, rời bỏ. Đã có người sử dụng khúc Kinh Thánh này để biện minh cho sự tách biệt giữa trần gian, công việc và thế giới Cơ Đốc, nhưng thực ra khúc Kinh Thánh này lại mang ý nghĩa hoàn toàn trái ngược. Hãy trả cho Sê-sa những gì của Sê-sa (thuế) và trả cho Đức Chúa Trời những gì thuộc về Ngài (tất cả mọi thứ, trong đó có cả thuế).[1]