Bootstrap

NHỮNG CHỦ ĐỀ VÀ CÂU KINH THÁNH CHÍNH TRONG SÁCH MA-THI-Ơ

Bible Commentary / Produced by TOW Project and Partners

CÂU

CHỦ ĐỀ

Ma-thi-ơ 4:18-22

Lời kêu gọi của Chúa Giê-xu là sự biến đổi đời sống hoàn toàn và triệt để, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc từ bỏ công việc và rời khỏi nơi làm việc.

Ma-thi-ơ 5:1-16

Các phước lành là những đặc điểm mà mỗi Cơ Đốc Nhân sống cho nước Trời cần bày tỏ ở mọi nơi, bao gồm cả nơi làm việc. Có thể chúng ta sẽ bị bắt bớ, nhưng chúng ta sẽ trở nên người làm chứng trung tín của sự sáng trong nơi tối tăm.

Ma-thi-ơ 5:33-37

Người tin Chúa phải là người có hành động đi đôi với lời nói. Điều này cần có trong đời sống cá nhân lẫn trong công việc.

Ma-thi-ơ 6:19-34

Người tin Chúa là người xem trọng vương quốc sẽ đến của Đức Chúa Trời hơn tiền bạc và của cải trong thế giới này. Trong mọi công việc, động cơ chính của chúng ta là vương quốc sẽ đến của Đức Chúa Trời và đường lối của Ngài.

Ma-thi-ơ 8:18-22; 9:9; 9:37-38

Lời kêu gọi trở nên môn đồ của Chúa Giê-xu đôi lúc đòi hỏi chúng ta phải thay đổi công việc và ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống của chúng ta.

Ma-thi-ơ 10:5-15

Người tin Chúa không trông cậy nơi tiền bạc nhưng ghi nhớ mọi thu nhập chúng ta có từ việc làm là món quà của Đức Chúa Trời.

Ma-thi-ơ 17:24-27

Người tin Chúa luôn là công dân thuộc về hai vương quốc. Chúng ta chỉ trung tín với Đức Chúa Trời, nhưng đồng thời cũng phải chiếu sáng trong thế giới tối tăm qua việc hết sức tránh không vi phạm các nguyên tắc của thế giới này trong công việc, tiền bạc, và nộp thuế.

Ma-thi-ơ 19:16-30

Sự giàu có trong thế giới này có thể sẽ khiến chúng ta khó bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời. Vấn đề chính là chúng ta xem điều gì quan trọng nhất, đó là công việc và của cải hay Đức Chúa Trời, Vua của chúng ta và vương quốc của Ngài.

Ma-thi-ơ 20:1-16

Ẩn dụ này dạy dỗ về đức khiêm nhường của người tin Chúa trong ân điển của Đức Chúa Trời, nghĩa là không trở nên kiêu ngạo hay than trách về ân điển Chúa ban cho người khác.

Ma-thi-ơ 20:20-28

Người lãnh đạo chân chính không phô trương bản thân và tùy thuộc vào sự đánh giá của thế gian. Người lãnh đạo chân chính phải là người phục vụ và quan tâm đến những người khác.